Phố đông chỉ còn lại bàn chân anh đi, bước qua giữa những ánh sao buồn
Lắng nghe những yêu thương rời xa trái tim, những tháng ngày êm ấm dịu dàng.
Lá rơi trên con đường ngày xưa chung đôi, giấu đi những kí ức tháng ngày
Ngày anh đã nhìn thấy người mà anh vẫn yêu thương, trái tim lại hy vọng thêm.
Ngờ đâu ngày qua ngày anh đã, nhận ra tình yêu mà em giữ
Chỉ trao về ai của quá khứ, một người của giấc mơ
Lòng anh thầm đau từng năm tháng, cố xem yêu thương chỉ thoáng qua thôi
nhưng sao lòng chẳng thể quên được em.
Lặng yên nhìn em mà mong nhớ, hình dung ngày xưa đã tan vỡ
Và anh sẽ không thể thay thế sự thật là đớn đau
Chỉ mong bình minh ngày nào đó, giấc mơ phai tàn người sẽ quên đi
Vì anh mong hạnh phúc dẽ luôn bên người. |
|
|