Đôi tay anh đang níu lấy điều, giữ người đừng đi
Đôi môi anh muốn nói lên, stay here with me
Có chắc em muốn vô tâm đến thế sao
Mai hai chúng ta chắc sẽ chẳng còn chung đường
Kim đồng hồ vang TIK TAK, như bước chân em vội xa
Xa ngày mình từng có nhau, rằng chẳng đổi thay ngày sau
Kim đồng hồ vang TIK TAK, anh ước nếu có thể quay trở lại
Thì ngày đó anh, sẽ chẳng va vào em
Để giờ anh chẳng đau thế này, vì lời em nói quên đi ngay
Để giờ môi em, ai sẽ làm phai dần vết son
Im crying over you bab, this pain i cant getaway
Nhìn em đi, và anh biết trong mắt anh, em không tồn tại
Cho anh được ở mãi luôn trong giấc mơ, vì anh biết
Cho anh được cuốn hết nỗi buồn thành điếu, anh siết
Thở ra là khói, nói ra là thơ, nhớ lại là nhói, tối về lại chờ, damn
Em chưa bao giờ tồn tại, vì vết son trên cổ anh là những gì còn lại
Sài gòn ngày mưa đâu ai muốn mình bị ướt đâu em
Sợ mình đau nên em mới là người đi trước oh
Ước gì em bước đi nhưng đừng tước đi
Từng điều ước chi vì trước khi lệ ướt mi ai sẽ là người ban phước khi
Từng gốc cây trời ít mây em ở đây làm sao quên
Từng phút giây dừng chút đây điếu nhỏ cháy em chưa đến
Nỗi buồn gọi tên |
|
|