Mưa..lặng thầm mình tôi với tôi
Ùa về bao kí ức xưa...kỉ niệm giờ như thoáng mây qua rồi
Đêm...chỉ còn mình tôi bước đi
Tìm đâu những giấc mơ...cuộc đời bao nhiêu trái ngang sầu ai
Có biết chăng...ngày dài
Ngày đi qua bao nhiêu quãng đời tâm tối
Nước mắt rơi nghẹn ngào...sầu bi cho bao nhiêu những điều đã mầt
Từng giờ trôi...từng ngày qua...nỗi đau chẳng thể phai dấu
Muốn lãng quên nhiều điều
Mà chẵng thể quên đi những gì đau đớn
Muốn thét lên dại khờ...mà sao ta vẫn cứ im lặng câm nín
Chợt nhận ra ngày đã chết...bên đời... |
|
|