Bài hát bật ra từ con phố nghèo
Bài hát mỗi người đặt một tên
Bài hát vang nơi tai ai từng đi qua
Vài nốt liêu phiêu nơi vết bùn vương bám gót giày
Hay để tôi kể bạn nghe chuyện của tôi
Quen cười tươi vò suy vò tư vụn trên đôi tay
Không âu lo mai đây lo sống qua ngày
Tôi là tôi vậy thôi tôi quen nơi này
Tôi lạc lõng lạ lẫm giữa nhịp sống gấp gáp
Tôi chậm chân chạy trốn giữa bão táp kéo về
Có một điều mà tôi đã từng mơ
Viết lời ca cho đời sau ấy cơn mơ tôi nuôi sống từng giờ
Rùa vác mai lê chậm chạp mặc kệ đời gấp gáp
Lựa sức mình tránh bon chen đám đông rùa đỡ bị dẫm đạp
Tôi không quen nhịp sống nay
Có lẽ kệ tôi ở đây
Tôi cứ lòng vòng suy tư nhỏ nhặt hiền lành không kiếm chuyện gây
Làm bạn đời sống khốn khó
Âu lo tội gì trốn nó
Cứ đến rồi đi như người khách lạ kệ họ việc mình mình lo
Bài hát đến tai ai
Tắt đi hay hứng bật lại
Tôi đâu có nghĩ can gì đến tôi làm nhạc chủ yếu nuôi sống ngày dài
Bài hát bật ra từ con phố nghèo
Bài hát mỗi người đặt một tên
Bài hát nhét ba lô theo ai chặng đường xa
Chợt cất nhịp hát để quên xa xôi quên nỗi nhớ nhà
Ai đang lắng tai nghe câu chuyện của tôi
Nghe cả thơm cỏ non lời ca đượm cả mồ hôi
Không âu lo mai đây lo sống qua ngày
Tôi là tôi vậy thôi tôi quen nơi này.
Tôi lạc lõng lạ lẫm giữa nhịp sống gấp gáp
Tôi chậm chân chạy trốn giữa bão táp kéo về
Có một điều mà tôi đã từng mơ
Viết lời ca cho đời sau ấy cơn mơ tôi nuôi sống từng giờ |
|
|