Sớm mây mùa thu đã quay về đây lá vàng rơi xác xơi nơi anh ngồi
Nhớ hoa tường vi nhưng khi trời mưa, những khi buồn ngẫn ngơ anh chờ mong
Cánh hoa nhẹ rơi phím dương cầm đêm lặng thầm anh hát lên khúc ca buồn,
có đôi lần anh nhớ đến em ngày xưa, tìm về nới trú mưa từng lời hứa
Thời gian hỡi có khí nào quay trở về đây, ngày mà ta ước mong không xa rời.
Người yêu hỡi đã bao lần nước mắt này rơi và từng ngày nhớ em chẳng thể quên,
Tường Vi trắng mỏng manh tàn nỗi đau lòng anh mà sao trong giấc mơ anh vẫn chờ
Dòng nhật kí đã phai mờ những kỉ niệm xưa, những con đường có mưa anh chờ em...
Cánh hoa nhẹ rơi phím dương cầm đêm lặng thầm anh hát lên khúc ca buồn.
Có đôi lần anh nhớ đến em ngày xưa tìm về nơi trú mưa từng lời hứa.
Thời gian hỡi có khi nào quay trở về đây ngày mà ta ước mong không xa rời.
Người yêu hỡi đã bao lần nước mắt này rơi và từng ngày nhớ em chẳng thể quên.
Tường Vi trắng mỏng manh tàn nỗi đau lòng anh mà sao trong giấc mơ anh vẫn chờ
Dòng nhật kí đã phai mờ những kỉ niệm xưa, những con đường có mưa anh chờ em.
Thơi gian hỡi có khi nào quay trở về đây ngày mà ta ước mong không xa rời
Người yêu hỡi đã bao lần nước mắt này rơi và từng ngày nhớ em chẳng thể quên
Tường Vi trắng mỏng manh tàn nỗi đau lòng anh mà sao trong giấc mơ anh vẫn chờ
dòng nhật kí đã phai mờ những kỉ niệm xưa, những con đường có mưa anh chờ em. |
|
|