Đắng cõi mê, nằm nghe nát dạ canh trường.
Bóng ngõ khuya, từng đêm nước mắt bể dâu.
Mặc cõi u mê, đời nghiêng biển mặn trùng dây.
Nhặt nhớ canh thâu, tình tang dẫu buồn nhọc nhằn.
Bến mê hoang đường thiêm thiếp muộn màng.
Chân mòn tìm bến nợ duyên.
Ai vì ai gánh cuộc trầm luân?
Ai … đổi thay vô thường
Đảo điên kiếp trần phù vân
Đời phong ba dãi dầu
Người ơi! Người mang ảo mộng cuốn theo mây ngàn
Nợ trần nặng gánh vai mang
Có hay buồn tê tái lòng
Ôi bến đời là đâu?
Thăm thẳm khuya, lòng đau đáu lời tự tình.
Đêm ngả nghiêng, đèn khuya hắt bóng mỏi trông.
Từ đó hoang vu, đàn ai não nề tương tư.
Đàn khóc thương dây, rồi mai bóng đời muộn phiền.
Đổi thay ân tình, tư kiếp nợ trần.
Mảnh đời gian dối lừa nhau
Ai mặc ai ví dầu tình tang.
|
|
|