Chiều nay vắng em lúa trên đồng đang trổ bông,
Nhớ em bao chiều mà cây lúa buồn mênh mông.
Từng giọt mồ hôi rơi ngày xưa còn trên áo
Áo nay phai màu mà tình anh vẫn còn đây!
Áo nay phai màu thì tình em đã đổi thay.
Chiều nay bước em đã theo chồng sang bến sông
Lúa ơi, bên dòng sầu anh với người mêng mông.
Đò chiều nào đưa em rời xa làng quê ấy
Để bên này ngồi nhìn cây lúa buồn lay!
Nhớ em bao ngày mà đồng lúa đã héo gầy.
Chiều nay đò đưa bước em đã theo chồng rời xa bến sông
Để mình anh mãi còn trông ngóng
Biết em bên đó em có nhớ cây lúa quê nhà.
Lúa thương lúa nhớ, em thiệt thà tình quê đậm đà.
Chiều nay vắng em em, vắng câu hò buông lả lơi
Vắng đi tiếng cười, đồng quê vắng người thật rồi!
Chiều buồn dần trôi bên dòng sông người còn nhớ
Bước chân trên đồng ngày nào câu hát ầu ơ!
Nhớ câu em hò mà đồng lúa vắng cánh cò. |
|
|