Dù đời nhiều chông gai, dù đời nhiều trái đắng
Dù đường đời có những lúc té đau khiến cho lòng ta khóc thầm
Nhìn lại mình hôm nay nhìn mình hôm qua
Dù bình thường nhưng tôi vẫn thấy vui khi được là chính tôi.
Cần chi giàu sang khi ta đánh đổi và lọc lừa
Cần chi lợi danh khi ta phải sống lo toan
Tiền mua được niềm vui nhưng tiền nào mua được hạnh phúc
Mà sao tôi thấy mấy ai nhận ra.
[ĐK:]
Thế nhân khuyên đừng nên trào cao té đau
Cố bon chen làm gì càng tham càng thâm
Khi nhắm mắt lao theo vòng xoáy lợi danh
Để một mai nhận ra chỉ là phù du, chỉ như là chiếc áo phai mờ nhân cách.
Thế nhưng tôi mặc kệ ai nói chi
Tôi vẫn luôn là con người tôi bấy lâu
Tôi vẫn sống như tôi không hề thay đổi
Chờ cho ai yêu thương tôi thật lòng sẽ đến
Yêu tôi không hề toan tính, yêu tôi không hề hối tiếc...tôi vẫn mong chờ. |
|
|