Người thương mến, đã bao đêm anh nằm mơ thấy nàng,
Một hình bóng sao vội tan, để mùa đông đứng bơ vơ
Giờ đã hết câu tình yêu, sao mùa đông vẫn nhớ em
Chỉ còn chiếc lá với muôn vàn héo hắt
Và anh vẫn đưng nơi đây
Đi tìm em lòng anh dường như muôn ngàn nỗi đau xé nát
Nhắm mắt lại con tim cho anh đường đi.
Và anh nhớ ko quên lần đầu anh trao nụ hôn đắm say
Và anh nhớ trong tim cuộc tình đôi ta tựa như gió bay.
Vẫn giữ mãi khúc hát trao hôm nào
Nhưng trong tim bao điều ko muốn nói
Tình mong manh, giọt sầu long lanh
Và nơi đây anh vẫn yêu em. |
|
|