Phố xưa khuất mặt về giữa mưa chiều,
Có em gái nhỏ tựa đóa hoa sen,
Hồn nhiên ca hát hoà tiếng mưa rơi,
Làm cho tôi nhớ một thủơ sương mai,
Đã xa xa rồi theo dòng thời gian.
Nhớ nhung bỗng về làm chút mây hồng,
Vẽ lên phố thị thời tuổi thơ tôi,
Mộng mơ hoa bướm ngày tháng rong chơi,
Tình yêu cao vút tựa gió đêm trăng,
Ước mơ xuân ngời bây giờ thành thơ.
ĐK:
Còn đó một chút hư vô, còn đó một chút đê mê,
Nhớ nhung phù du chấp cánh bay, bay theo cõi mơ.
Còn đó một chút tiêu sa, còn đó một chút mong manh,
Cánh sen hồng phai như áng mây, áng mây bây theo dòng thời gian. |
|
|