Đừng tiếc nuối và đừng thương tôi bằng tình phai phôi.
Đừng nói dối rằng người không vui bằng niềm đau tôi.
Niềm đau chính em đã từng đem tới
Niềm đau gói trong ân tình gian dối
Thật đau khi biết được rằng với em đâu chỉ một mình tôi
Đừng bối rối và đừng băn khoăn ngày mình xa nhau
Đừng nhắm mắt và đừng buông xuôi đời còn mai sau.
Còn đâu đó bao nhiêu người đưa lối
Còn đâu đó bao nhiêu niềm vui mới
Dù em có mất một người cũng đâu cần gì em tiếc nuối
Đừng thương tôi nữa về đi em về đi
Đừng để vuột mất thêm bao ngày qua
Đừng sầu thêm nữa làm chi, đau làm chi
Lệ nào đủ khóc cho duyên tình ta
Em khóc cho duyên tình trái ngang?
Hay khóc thương cho mình dối gian?
Khóc chi em?
Phút giây nay đã muộn màng! |
|
|