Em ngồi yên mát như lụa hồng
Hương trầm bay khuất nơi ngực nồng
Em là cây lúa thơm đòng đòng hỡi tình
Em đạp xe dáng em gọn gàng
Trên đường đi gấm hoa mịn màng
Em là cây qúy nơi địa đàng, tình ơi!
Nhờ ơn gió tóc mầy em bồng
Làm xanh mướt thinh không
Ta nhìn em bỗng ta rầu rầu
Mong một hôm có tin nhiệm màu
Em còn không,nhớ cau chờ trầu, hỡi nàng
Em còn không, bước đi dịệu kỳ
Em còn trong gối xuân màn thì
Em nằm mơ thú hoang về quỳ, Nàng ơi!
Nàng như nhung gấm thêu hoa vàng
Ngồi bên tiếng ca xang
Này em ơi tình bay khắp nơi
Vườn quanh em nói nghìn lời
Này xuân ơi vì em trùng vây
Hãy níu tình lên mây
Này ta ơi đừng theo bước em
Rồi trăm năm xé ruột mềm
Này sông ơi chở em về trưa
Chớ nói gì đò đưa
Đông về em gói tay vào lòng
Thu về em bói thơ tìm chồng
Xuân về em gót son rực hồng hỡi người
Ta về em, bước lên chập chùng
Ta về em, thấy ta lạ lùng
Ta về ta uống say bừng bừng, người ơi!
Chờ em đến hát ca tin lành
Chờ răng yến môi oanh
Chờ em đến dỗ em câu tình
Cầm những ngón tay xinh
Đời ta đấy có em ra vào
Ngọt như khúc ca dao |
|
|