Ngày thơ đã ra đi mất rồi
Ôi còn đâu là khung trời nắng vàng.
Ngàn hoa thắm say hương gió lành
Hoa bướm trao nhau lời ân tình
Ngày thơ đã ra đi mất rồi
Ôi còn đâu màu hoa phượng thắm trường
Bầy ve khóc trong tia nắng tàn
Lưu luyến thay khi mùa hè sang
Thấy nuối tiếc trong đáy tim biết bao nhiêu
Nhớ mãi ánh mắt chưa vấn vương hương yêu
Bây giờ đâu tìm?
Nhớ phút sống êm ấm khi ngây thơ
Tiếng hát quyến luyến bay đến cung trăng mơ
Bây giờ đâu tìm?
Ngày thơ đã ra đi mất rồi
Ôi còn đâu thời hoa mộng thuở nào.
Giờ ôm nỗi đau trong cõi lòng
Thương tiếc bao khung trời màu xanh. |
|
|