Tiếng ve nức nở hè đến đây rồi!
Trước sân trường hôm nay em và tôi
Nhìn nhau nói chẳng nên lời,
Ngày mai cách biệt phương trời
Chắc gì vui giây phút chia phôi!
Áo em tím ẩn một nét u buồn!
Dấu tâm sự mang theo bao niềm thương
Thời gian tháng mỏi năm mòn
Làm sao tránh khỏi dỗi hờn,
Ngày chia tay cảm thông nhau hơn
Bây giờ em bên tôi,
Ngày mai thành cố nhân rồi,
Chỉ còn nhắc nhở trong đời!
Thoáng nụ cười nở môi
Mà lòng mình buồn trăm mối,
Ôm kỷ niệm mỗi người một nơị
Chúc nhau tất cả lời tiễn đưa buồn!
Thấy hoa phượng rơi rưng rưng mà thương
Biệt ly cách trở đôi đầu,
Tình xưa mấy trả nhịp cầu
Mùa phương ơi đến chi thêm sầu!
Một nửa ba năm,
Anh yêu tình áo giày quân nhân
Ðường xuôi quân ghé lại đôi lần
Bao nhiêu âu lo có hôm anh hỏi
người yêu bé bỏng hay mơ
Anh vắng nhà hoài em có nhớ ?
Trả lời anh yêu không gian còn bước thời gian đi
Một ngàn đêm nhớ nhiều mơ nhiều
Mưa khuya giăng tơ, gió khuya hững hờ
Ðèn hiu hắt ngọn tương tư
Ðôi lúc buồn vì anh vắng nhà
Tình nước làm trai,
Anh hiên ngang đối diện mặt trời
Chân qua chốn nào thương chớp lên cao
Ðã yêu lính trẻ ngày về ai tiếc gì
Từ bàn tay tiên, năm ngón từng nét cười cho anh
Ðể anh vui bước đường quân hành
Môi em đang xinh, mắt em vẫn tình
Màu xanh vẽ nổi đôi tim,
Ghi dấu ngày đầu, ta biết mình |
|
|