Vào mùa thu tôi đến thành phố sương mù
Hai bên đường thông réo vi vu
Như khóc thương tình người cô lữ
Đà Lạt ơi xa em mười mấy năm rồi
Nhớ mưa phùn giăng giăng mờ lối
Bao kỷ niệm gọi mãi đời tôi
Tìm về đây nhen nhúm một chút hương thừa
Dư âm buồn giây phút xa xưa
Chân bước đi mà lòng chan chứa
Đà Lạt ơi thương em giọng hát nức nở
Đến bao giờ cho vương sầu nhớ
Nghe xót xa ngày tháng đợi chờ
Xa nhau một lần tình yêu vương vấn
Nhớ nụ cười màu mắt khôn nguôi
Ngày em đi khóc biệt ly bên dòng Cam Ly
Giấc mơ không thành đàn chim mỏi cánh
Gặp giông bão
Thà đừnng hẹn nhau
Chờ mai sau tình gian dối làm nhức nhối
Từ biệt em xa cách thành phố sương mù
Mang bên lòng nỗi tương tư
Thân trót mang vào đời lữ thứ
Hồ xuân Hương quanh năm soi bóng ven đường
Thác Prenn buồn khi đêm dần xuống
Tôi bước đi lòng cứ nghẹn ngào
|
|
|