Đành quên sao anh, những con đường mùa trăng ấy
Thao thức đêm trường nghe từng bước anh đi
Đành quên sao anh, đáy mắt hiền trong xóm vắng
Nắng thu vàng nhìn ngơ ngẩn bóng người đi...
Đành quên sao anh, những con đò nằm trông ngóng
Lá úa bao lần in màu nhớ bâng khuâng
Đành quên sao anh, mái tranh buồn tương tư mãi,
Trái tim hồng niềm thương nhớ khó tàn phai
Quên sao đành, và quên sao đành quên sao đành bao ân tình Cũ,
Sao đành quên người xưa mãi mong chờ.
Quên sao đành, và quên sao đành bao kỷ niệm ngày xưa còn đó
Dẫu rằng thời gian lướt qua hững hờ.
Đành quên sao anh, tiếng ai hò buồn hiu hắt
Tha thiết đêm ngày như gọi đến tên anh
Đành quên sao anh, quê hương thầm nằm ôm ấp,
Bóng anh về để không đêm nhớ ngày mong. |