Đông phương một cánh tay gầy
Mẹ ru con ngủ giấc này nghe con
Môi phai nhạt vết son buồn
Mày đan thanh mẹ không còn điểm tô
Hai mươi năm đến bây giờ
Nghe tin chiến trận lòng khô héo lòng
Con ơi, lúa đã đòng đòng
Người đi cưỡi ngựa hồng chưa thấy về
Thê nhi tội lắm bây giờ
Lang thang phố chợ mong gì tương lai
Tay nâng chén rượu ngang mày
Tin xuân chớ để cho lòng đắng cay |