Po-mo-na chiều vàng nắng quê xa
Con kịp về mừng sinh nhật Mẹ
Cúc hoa vàng rộ đầy lối giữa
Mẹ chờ con vội vã xuống xe
Nụ cười vui mà nước mắt rưng rưng
Tóc Mẹ bạc giờ xót xa lòng
Đời ly xứ, con tháng ngày tất bật
Dẫu rất gần nhưng ít dịp về thăm
Mẹ nắm tay con ra ngõ vườn sau
Cây xanh lá, trái non đầy sức trẻ
Đôi mắt Mẹ hằn nét vui không dấu
Con ngỡ ngàng như thấy lại vườn quê
Giậu mồng tơi trổ lá xanh mơn mởn
Đám cà nâu bên vạt ớt đương thì
Giàn mướp ra hoa dây lang xanh ngọn
Tưởng quê hương gần lắm bên mình
Con hiểu thấu ý lòng riêng của Mẹ
Để quê hương gần gụi ngõ vườn sau
Sáng chăm bón, nâng niu gượng nhẹ
Chiều bâng khuâng ngồi nhớ xót xa
Po-mo-na chiều vàng nắng quê xa
Con kịp về mừng sinh nhật Mẹ
Ngõ vườn sau thoảng hương chanh hương sả
Cứ ngỡ rằng đang về lại chốn quê. |
|
|