Có những đêm nằm nghe gió đưa
Vẳng như lời mẹ hát ngày xưa
Bao nhiêu thơ mộng mơ màng ấy
Là cả trời xanh chẳng xóa mờ
Lời mẹ ngàn năm vẫn dịu êm
Ru con bên cạnh đĩa dầu hao
Niềm thương còn lại tình con dại
Thân phận đơn côi tự thuở nào
Mẹ tủi thân nghe tiếng dế vang
Từ ngày cha vắng giữa trần gian
Chuông chùa chiều vẳng xa vang lại
Ánh từ bi tỏa ngập tràn
Khi bóng đêm về ru thế gian
Sao lòng nhớ mẹ xót xa đau
Thành tâm cầu nguyện hương hồn mẹ
Vĩnh lìa sinh tử muôn não phiền
Giòng lệ sầu đau sao còn tuôn
Riêng mình đứng giữa cảnh hoàng hôn
Mênh mông hình ảnh thân thương ấy
Lặng lẽ còn nguyên lạnh cả hồn.
|
|
|