Cơn mưa bay bay con đường trơn.
Nhớ anh thật nhiều.
Ngày đã sang...
Đêm qua em mơ, mơ về anh.
Muôn vì sao trên trời.
Mơ về anh!
Mộng mơ thấy, em bước đi giữa muôn đóa hoa hồng.
Và anh đến như đã không quên lời hẹn ước.
Nhìn trong mắt em biết sâu kín nơi trái tim người.
Tình yêu ở đó, lấp lánh ánh trăng đầy.
Tình yêu ở đó, sẽ mãi cùng tháng năm.
Gọi tên anh, bình minh thơm môi mềm.
Gọi tên anh, mưa rơi mơn man từng con sóng.
Lời anh nói và đôi mắt rất hiền.
Là bài hát không còn xa vời,
Sẽ mãi không còn xa xôi./.
~*~
Cơn mưa bay bay con đường trơn.
Bóng soi mặt hồ.
Ngày đã sang...
Bâng khuâng trong em vẫn chờ mong.
Phút hàng mi khép lại.
Môi gặp môi!
Chẳng cần biết dĩ vãng xưa cũ anh đã yêu người.
Chẳng cần biết em đã bên ai ngày xa xôi.
Một ngày mới, ta biết sâu kín nơi trái tim mình.
Tình yêu ở đó, lấp lánh ánh trăng đầy.
Tình yêu ở đó, sẽ mãi, cùng tháng năm.
Lại bên em, và trao em mối tình.
Dành cho nhau,
Thương yêu sẽ mãi chẳng đổi thay.
Và đêm nay, một đêm trăng yên lành.
Vì mộng ước không còn xa vời,
Sẽ mãi không còn xa xôi |
|
|