Thư em hỏi Sài Gòn giờ có gì lạ?
Anh có hay ngồi ôm đàn hát tình ca?
Anh có còn nhớ những con đường mùa thay lá
Có còn mưa nhỏ trên những lối đi xưa
Thư em kể nơi em đang ở tuyết rơi đầy
Mặc áo lông cừu em sưởi ấm thật hồn nhiên
Anh (bỗng) chợt thấy thương quê hương mình quá đỗi
Áo cơm đâu thừa để chống rét như em
Sài Gòn giờ đã thay tên
Cũng như em đã đổi họ năm nào
Sài Gòn vui buồn dấu trong tim
Chỉ biết thương nhau bằng ánh mắt nhìn
Sài Gòn bây giờ sống hôm nay,
còn sáng hôm sau hỏi lại ơn đời
Sài Gòn quen dần bước chân xiêu
Chỉ biết nuôi nhau bằng nụ cười héo hon (xót xa)
Em mua tặng gửi về cho anh món quà nhỏ
Một chút ân tình (hương nồng) ngày tháng cứ xa xôi
Em đâu biết, sẽ nghĩ thư anh là kể oán
Lá thư viết rồi anh đâu muốn gởi đi xa (cho em) |
|
|