Chiều chiều nước cuộn mênh mông
Khói loang tìm vầng mây ấm
Sóng xô con thuyền trôi dạt
Chợt buồn vương bao vấn vương
Mẹ già tóc đã điểm sương
Sớm hôm gợn buồn ánh mắt
Tháng năm lưng còng mỏi mòn
Chiều chiều tựa cửa mong con
Ngọn triều lừng lững xa quê
Nước đi chẳng thấy quay về
Núi sông muôn trùng cách trở
Ngày về ai biết ngày sau
Ngước lên chẳng thấy quê đâu
Một đàn chim nhỏ âu sầu
Trời xanh ráng chiều nhuộm tím
Lau buồn ủ rũ ven sông
Chim ơi chim có về Đông
Cho ta nhắn gửi đôi dòng
Vượt qua muôn ngàn hải lý
Đừng quên ghé bến quê nhà
Này lời nhắn với quê xa
Tâm tư gửi trọn mẹ già
Mẹ ơi cho dù ngăn cách
Lòng này mãi mãi thủy chung
Vẫn là ngày nhớ đêm mong
Bao giờ tát cạn biển Đông mới về
Vẫn là ngày nhớ đêm mong
Bao giờ tát cạn biển Đông mới về |
|
|