Người hỏi rằng :
Con suối vội vàng đi đâu ?
Trăm năm núi đợi bạc đầu
Hoa rơi nước cuốn
Bềnh bồng muôn nơi
Bạc lòng chi lắm suối ơi ?
Người hỏi rằng :
Con suối có về hay không ?
Thiên thu thác ghềnh đau lòng
Miên man tuyết giá
Ngọn nguồn mông lung
Biển xanh dậy sóng chập chùng
Suối ơi, ngàn dặm về Đông
Biết khi nào mới trùng phùng
Dạt dào con suối xa nguồn
Nghẹn ngào vách đá buồn hơn
Lạnh lùng khe núi lệ tuôn
Người nhủ thầm :
Qua lúc chớp giật mưa tuôn
Mưa sa nước đổ xuống nguồn
Chim ca khắp chốn
Đầy vườn hoa thơm
Để cho núi đá thôi (à a) buồn |
|
|