Đi đến với những người hiếu khách,
Ngoài ba-lô còn một cây đàn,
Ba-lô để nhớ thời chân đất,
Cây đàn nghe sóng vỗ thênh thang.
Đưa người ta cứ đưa sang sông,
Không sợ tiếng sóng ở trong lòng,
Người xưa lên núi thèm tống biệt,
Ta về biển mặn hoá giòng sông.
Sát lại gần nhau nghe truyện xưa,
Chàng An Tiêm lãng mạn trồng dưa,
Có cô công chúa đi làm rẫy... ớ...,
Con mắt to giống như em vậy,
Con mắt to thành mắt con thuyền,
Có người kéo lưới đợi thuyền lên,
Có người kéo lưới thương con mắt,
Mắt con thuyền...a... con mắt em.
Em có thể khóc chiều nay lắm,
Nếu ta vờ đánh mất cây đàn,
Ta có thể khóc chiều nay lắm,
Nếu biển vờ quên một giòng sông. |
|
|