Phải chi em là bà tiên,
Để em cởi hết... xích xiềng cho anh
Phải chi bầu trời mãi màu xanh
Cho ta mãi mãi không thành cố nhân
Phải chi em có chiếc đũa thần
Biến hình hóa dạng để gần người thương
Phải chi đừng cách dặm trường
Em mang chiếu ngọc trải đường đón anh
Phải chi tình đừng mong manh
Để em góp gió xây thành làm mây
Phải chi tay trong bàn tay
Mắt trong ánh mắt cho dài nợ duyên
Phải chi em là bà tiên,
Để em hóa phép mà quên chuyện đời
Phải chi minh đừng đôi nơi
Thế gian chỉ có hai người chắc vui
Phải chi anh gọi em ơi
Đò trăng cổ tích anh ngồi đợi tiên
|
|
|