Một cành hoa sớm nở chiều tàn,
Một nàng tiên giáng đẹp trần gian,
Rồi một ngày để lại một nắm xương tàn,
Ôi vô thường chấp tướng làm chi,
Muôn vật trên đời sanh diệt không thôi,
Gieo khổ cho người tâm vọng xa xôi.
Ta cùng nhau diệt giặc trong mình
Đã nhiều kiếp gieo khổ không ngừng.
Tâm lặng yên vũ khí kiên cường
Sẽ diệt hết vọng tưởng triền miên.
Này địch quân từng giây từng phút,
Này địch quân từng phút từng giờ
Đang rập rình chém giết con tim,
Ta phải dùng vũ khí chơn tâm,
Hãy ngừng đi đừng vương vấn,
Chẳng buồn vui, thương ghét, hận thù,
Tâm an trụ rồi Phật mình sáng soi,
Tâm an trụ rồi Phật mình sáng soi. |
|
|