Đêm tiễn người về, về đi nhé để riêng ta ngồi nghe.
Nghe tiếng buồn giun dế ủ ê giữa đêm lạnh giấc mê
Trăng soi bóng hình ai trong suốt đêm dài một nỗi u hoài
Sương lạnh xuống đời giun dế vai gầy tỏ bày
Hồn còn nghe dịu êm từng tiếng đàn
Vọng về tim nỉ non lời trách hờn
Hẹn hò xưa còn đây mà nỡ quên rồi đấy
Quá thênh thang một nỗi đau bên đời
Xót xa ôi ngọt đắng một làn môi
Nghiêng xuống tình đời tìm trong ấy có ta ôm buồn vui
Nghiêng xuống tình yêu ấy có ai khóc hay cười với ai
Ta đi giữa lòng đêm gom góp ưu phiền rụng xuống êm dềm
Nghe đâu tiếng cười trong giấc mơ đời vỡ rồi
Lạ làm sao mà ta còn nhớ người
Một bờ mi nhìn ta thành suốt đời
Một bàn tay đàn trên từng phím tơ thầm nhớ
Biết bao lâu người mới thôi xa người
Đến bên nhau ngồi kể chuyện buồn vui |
|
|