Thôi người đi, người đi
Riêng ta đành ở lại
Mùa chia ly, chia ly.
Trái sầu run tay hái
Ta thành loài gặm nhấm
Thừa dư vị đắng cay.
Ước mơ làm trái cấm
Mãi mãi lánh tầm tay.
Ôi trời xa trời xa
Chim bay vào cõi lạ
Chiều mưa sa, mưa sa
Ý sầu run như lá
Thiên đường còn lạc lối
Trần gian nặng bước chân
Nói chưa tròn tiếng nói.
Đã mỏi kiếp phù vân.
Người đi nghiêng đầu sóng.
Sau lưng gãy nhịp cầu.
Ta về cùng huyễn mộng.
Đời chôn trong bể dâu.
Người đi thôi người nhé.
Mênh mông vẫy gọi người.
Ta bàng hoàng hỏi lệ
Ngừng rơi hay vẫn rơi...
Ôi biệt ly, biệt ly
Quê hương buồn bốn mùa.
Chiều ta đưa ai đi.
Mộng tàn theo môi úa
Ta trở về lạc lối.
Từ ân huệ đắng cay.
Lắng nghe đời sám hối.
Trĩu nặng những tháng ngày |
|
|