Người ra đi có đôi giỏng lệ cỏ xanh rì
Cỏ mướt chân đi
Miệng môi kia ốm o lời thề
Chân đi xa trái tim bên nhà
Thềm đá nằm thềm đá nghe mưa
Tạ ơn hoa sáng thơm cho mẹ
Tạ ơn chim chiều hót cho cha
Trời đất kia có hay ta về
Một phố hồng một phố hư không
Đường lên cao bước chân nhè nhẹ
Sương ô kìa sương rơi bềnh bồng
Ngày thu đông phố xưa nằm bệnh
Đàn chim non réo bên vườn hoang
Người ra đi bến sông nằm lạnh
Này nhân gian có nghe đời nghiêng
|