Từ nghìn trùng xa, ai vẫn hát vang lời Việt Nam.
Nhìn về đại dương, ta nhớ hướng quê nhà ở đó.
Còn nhiều lầm than, sau phút súng gươm buồn lặng im,
Là tiếng khóc thương đời biệt ly,
bên tiếng hát ru gọi người về.
Choàng mộng nửa đêm, ai đánh thức khu vườn tuổi thơ
Và gọi dòng sông đưa lối tới cuối làng đầu xóm.
Từ thời loạn ly qua những lúc đất trời bình yên.
Chị vẫn hát ru tình chờ mong. Mẹ vẫn hát ru đời thủy chung.
Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim gọi Việt Nam!
Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim cùng dòng máu.
Từng vòng tử sinh quay thắm thoát cũng vài nghìn năm.
Nhiều lần nằm mơ. Ôi đất nước bao lần đổi mới!
Bằng cuộc bể dâu. Xương trắng vẫn cao nghệu thành non.
Dòng máu vẫn tuôn trào thành sông.
Chưa thấy bóng thanh bình một lần...
Dù nhục dù vinh, xin hãy hát vang lời Việt Nam.
Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim cùng dòng máu.
Gọi người gọi ta. Gọi số kiếp lưu đày gần xa.
Gọi bóng tối ngưng bài cuồng ca.
Cho tiếng hát mơ ngày Việt Nam. |
|
|