Hay tin Huyền phụ anh
Một đêm mưa gió Anh băng mưa
Giữa đêm khuya mà trời buốt giá
Anh đi để trả thù người em phụ phàng
Anh lên đường.
Anh lên đường đầu quân
Một hồi còi. Một chuyến xe.
Một khẩu súng
Ðưa anh ra vùng tác chiến
Anh hiên ngang như thần tượng
Anh hăng say trông lạ thường
Anh xuyên sâu qua lòng giặc
Anh lao thân trong tầm đạn
Giờ xa Huyền. Xa quá xa
Nghe tin Huyền ngẩn ngơ
Một thương hai tiếc
Thương cho anh, tiếc cho em
Lòng sầu xát muối
Anh đi làm người hùng cô đơn lạnh lùng
Anh đi rồi. Anh âm thầm mà đi
Một lời thề. Một chuyến bay.
Một khẩu súng
Ðưa anh ra miền giáp giới
Khi hay tin qua đường mòn
Qua Nam Vang, qua Hạ Lào
Anh xung phong đi hàng đầu
Anh kiêu căng như lời thề
Giờ xa Huyền. Xa quá xa
Ðêm hôm tình cờ đọc tin trên báo
Thấy tên anh nằm rất bệ đường
Trong khung đen, đen màu tang chế
Anh đi không hề trở lại
Anh xuôi một chuyến tàu dài
Anh xa Huyền. Anh quên Huyền
Quên tình người kiếp kiếp đời đời
Xem tin Huyền làm ngơ
Dường không quen biết
Do nơi đâu ? Lỗi nơi đâu ? Lòng trời đã thấu !
Em lo đặt tiệc hồng, chiều theo lời mẹ
Em khuyên lòng nên quên chuyện người xưa
Một ngày lành. Một cỗ xe. Một loạt pháo
Cho em trang hoàng lễ cưới
Em liên hoan, em tiệc tùng
Em ngây say hương vợ chồng
Em quên mau, quên cuộc tình
Em quên mau, quên người hùng
Nằm im lìm trong nghĩa trang
Hỡi tình đời ! Hỡi lòng người !
Hỡi tình đời ! Hỡi lòng người !
Hỡi tình đời ! Hỡi lòng người ! |
|
|