Đêm nay hết một năm
Phải gác tới giao thừa
Quê hương chừng rét lắm
Lất phất mấy hàng mưa
Tôi có người vợ nghèo
Đời vất vả gieo neo
Từ khi chồng đi lính
Nhà tranh mái hắt hiu
Nhà tranh mái hắt hiu
Lần hồi rau cháo dăm phiên chợ
Ngực lép thân gầy quán vắng teo
Đêm ba mươi gió thổi
Tôi sực nhớ con tôi
Mẹ đói con cũng đói
Khóc thét lặng từng hồi
Mẹ thì nước mắt nhiều hơn sữa
Ngực lép con nhai đã rã rời.. rã rời
Một ngày bốn năm bữa
Con khóc.. con khóc.. gần đứt hơi
Sực tìm vú mẹ không còn sữa
Há miệng uống no giòng lệ rơi
Đêm nay Xuân sắp đến
Quê nhà ai héo hon
Vợ tản cư đâu đó
Mừng tuổi gì cho con?
Xuân về với núi sông !
Xuân về với núi sông !
Xuân về với núi sông
Xuân về với núi sông
Thương vợ con nghèo đói
Mừng tuổi bằng chiến công
Lửa căm hờn bốc mặt
Tôi phải giết quân thù
Khắc sâu tên tuổi vào sông núi
Lừng lẫy công đầu Tết bốn phương
Thiên hạ truyền đi tin thắng trận
Một chiều nao nức trở quê hương
Vợ tôi ngồi trong quán
Hiu hắt gió lạnh lùng
Con khóc giòng sữa cạn
Gió lùa tóc rối tung
Bỗng có người đến bảo
Chồng chị lập chiến công !
Mắt vợ hiền lấp lánh
Da xanh ửng sắc hồng
Nàng vuốt lại mái tóc
Ôm chặt con vào lòng ru rằng
À à ời à à ơi à ơi Xuân tỏa non sông
Cha con vừa lập chiến công lẫy lừng
Xa xôi cha gửi tin mừng
Chứ lộc khô cành héo ơ.. ơ
Tưởng chừng lại tươi
À à ời à à ơi
Như một cơn nắng mới
Ươm mầm non sắp vui
Sữa căng trên đầu vú
Máu chảy mạnh trong người
Vợ tôi cho con bú
Con bú mạnh từng hơi
Con bú no rồi ngủ
Xuân thắm hồng đôi môi
Đêm khuya rằm khoang lạnh
Nhớ người lập chiến công
Vợ tôi đắp vạt áo
Cho con đỡ lạnh lùng
Đêm giao thừa đứng gác
Rên rêc tiếng côn trùng
Tưởng chừng nghe vợ hát
Lời êm ru như bông
Lời êm ru như bông
À à ời à à ơi
Cha con ăn Tết lập công
Cho sữa mẹ chảy í a.. ơ
Một giòng thiên thu
Cha đem cá chép quân thù
Chứ làm nên sức sống a..
Bây giờ của con
À à ời à à ơi
Đêm giao thừa đứng gác
Rên rỉ tiếng côn trùng
Tưởng chừng nghe vợ hát
Lời êm ru như bông
Lời êm ru như bông ! |
|
|