Hà Nội ơi, đây lối hoa bàng rơi
Đây gió ven triền đê
Đây sóng xa hồ Gươm
Những mái rêu phủ xanh
Tiếng đàn khuya em tìm anh, Serenade đêm!
Tiếng đàn khuya êm đềm lắng, Serenade đêm!
Nghe mùi hương hoa sữa trong lành
Vẫn tím ngát trên vai người
Ta vẫn yêu em như tình Trương Chi xưa đó
Những lúc đi xa màu bằng lăng sao thương nhớ
Ta về nhớ em chiều thu
Chuông chùa tiễn trong mù sương
Nghe lời gió ru hồn ta êm đềm...
Hà Nội ơi, ta nhớ em chiều xưa
Xanh mướt quãng đường mưa,
Thơm ngát đêm dạ lan,
Loang khúc dương cầm ru
Tiếng đàn khuya ai vừa ngân, Serenade đêm!
Tiếng đàn khuya êm đềm lắng, Serenade đêm!
Nghe ngoài hiên vang bước ai về
Tóc ướt đẫm sương khuya lạnh
Ta vẫn yêu em với mùa thu không phai dấu
Ta sẽ yêu em cho dù ta xa cách mãi
Ta về nhớ em chiều thu
Chuông chùa tiễn trong mù sương
Nghe lời gió ru hồn ta êm đềm.....
|
|
|