Rồi một ngày tôi trở lại thôi
Sông nước ấy có khi nào khô cạn
Mà thời gian cũng đứng yên chịu lỗi
Huống chi mình đâu phải vô tình !
Buổi em đi đinh ninh mấy bận
Dòng sông xưa phiến đá ta ngồi
Bao kỷ niệm sao đành ruồng bỏ
Ðể đôi ta xa nhau từ đó
Sông nước ấy khó lòng khô cạn
Như tình tôi chan chứa người ơi
Xin giữ mãi khoảng trời thơ dại
Mong tình yêu bên lở bên bồi
|
|
|