Là đêm trăng xưa thơm mùi cỏ dại
Qua mênh mông đời, chợt thấy thần tiên
Là đêm bàng hoàng nghe câu từ biệt
Dâng trong tim anh nỗi chết êm đềm.
Con đường thân quen ta vẫn đi qua
Anh về trong mưa em về trong nắng
Ôi một con đường mà xa rất xa
Ngỡ như ngàn năm vẫn mắt môi này
Là lá me bay, bồng bềnh trên phố
Nghe trong tóc xanh, tuổi trẻ phai màu
Là mùa xuân đến, rồi đi rất nhẹ
Một chút duyên thầm, hẹn đến đời sau.
|