Nhớ gì ngày xa Huế của em?
Sông Hương cho dù có êm đềm
Dịu dàng sao bằng lời em nói?
Ngọt ngào giọng tình đầy không vơi!
Nam Giao nhớ về cũng vậy thôi!
Lăng xưa thêm nặng mối u hoài,
Trường Tiền Bến Ngự làm sao nói,
Như em trong tiếng vui nét cười?
Mái tóc dài buông trên áo mầu
Ðôi bờ nắng nhạt chiều Văn Lâu
Lời vui khi gần kề tâm sự
Lời chớm buồn khi mình vắng nhau!
Nhớ Huế ngày chia tay giã từ
Áo màu tím lạc vào sương Thu
Người đi xa mịt mùng muôn dặm
Còn mãi giọng em tự bấy chừ!
Hôm nào chợt khi giữa đường qua
Bên tai nghe vẳng tiếng quê nhà
Một tà áo lụa mềm trong gió
Giọng người gợi về một nơi xa
|
|
|