Người đàn bà không mặc áo
U mê trong ngực tình vùi
Người đàn ông ôm lòng vắng
Tiếc thương cho lòng giá băng
Và muà đông đang về tới
Mây bay che kín lối về
Nhìn em muôn nghìn tội lỗi
Nhìn tôi muôn nghìn nỗi đau
Hỡi , vàng phai hỡi. Vàng phai
Em ngủ đi. Này tôi thơ. Này môi ngoan
Mãi mong chờ. Ngủ đi đời kết bơ vơ
Người đàn ông không con nhớ
Bao con nước chảy qua cầu
Người đàn bà không mặc áo
Thiếp đi một nghìn năm sau
|
|
|