Nhìn dòng người đi trên phố
đứa bé nghe lòng se lạnh,
tìm hoài tình thương mến yêu
của gia đình mà mà nào có thấy đâu.
Giọt nước mắt nuối tiếc tháng năm xưa
bao dấu yêu vui cùng cha mẹ.
Này hỡi em có biết sóng gió
cũng trôi qua trong xót xa cuộc đời của tôi.
Và khi em sẽ nhớ không ai
muốn sớt chia chung đắng cay,
riêng tôi luôn mong em sẽ quên
nỗi buồn đời mình vì đồng cảm trái tim,
chạnh lòng khi hạnh phúc đã tan vỡ.
Rồi một ngày kia sương tan
trên lối đi trong nắng mai,
quên đi đau thương ta sẽ mang cho đời
tình yêu một màu xanh ước mơ
cho tương lai trong từng trái tim
|
|
|