Anh đi biển xanh còn đó dấu chân hẹn hò
Anh đi nước trôi không về Vấn vương lời thề
Trùng khơi anh đi thật rồi Anh xa thật rồi
Em điên cuồng nhớ những chiều mưa rơi
Trời khuya vẫn ánh trăng gầy lên những con đường
Đôi ta chung bước một thời yêu thương
Đường phố nghiêng nghiêng đèn vàng
Lê gót mênh mang ngỡ ngàng
Mơ bước chân anh quay về
Sưởi nồng gối chăn từng đêm cô đơn giá băng
Anh đi liễu dương gọi gió lối xưa hẹn hò
Mây thu tím lên bao chiều mắt vương lệ nhòa
Trùng khơi anh đi thật rồi Anh xa thật rồi
Mang theo tình ái phương trời xa xôi
Trùng dương xót thương cũng đành
Phong kín ân tình của ngày hôm qua
Tình đừng phôi pha |
|
|