Từng trang nhật kí mở ra, về với ngày xưa chúng ta.
Chúng ta của ngày hôm qua, những nụ cười vang thảnh thơi, cõi lòng nhẹ nhàng phơi phới.
Cuộc đời mà ta vẫn mơ!
Dịu êm tiếng đập con tim. Khi ánh hoàng hôn xuống vườn. Lắng nghe trái tim dại khờ, bao ngày yêu thương vẫn nhớ, dưới trời vàng đẹp như thơ. Nơi nào A có bơ vơ...
Bao chiều vàng em mơ! Gặp lại nhau như ta chưa quen bao ngày hững hờ, gặp lại nhau như ta đã nhớ. Hò hẹn nhau như ta chưa quen bao nỗi ưu phiền. Hò hẹn nhau như ta vẫn mơ. Hẹn anh cafe phố trên. Dưới chân hoàng hôn phố trên. Nơi mình xa nhau. Một ngày heo may, nơi có dáng chiều. Đỏ rực khắp con đường. Nơi năm tháng và đèn phố đêm buồn.
..Trái tim em đang yêu, nhịp đập con tim em rung lên chút nửa nỗi buồn. Cùng hoàng hôn tìm vào quá khứ. Từng giọt máu trong con tim em mang những cánh buồm vào đại dương yêu anh mãi mãi, dịu êm nhịp đập khát khao, mối tình tưởng rằng đã hoá xanh xao. Hẹn người nơi ấy biết có bơ vơ. Hẹn cho anh một trái tim đang yêu... |
|
|