Lúc chưa biết gì thường hay nghe nói
Bước vào cõi yêu đương ấy là chuốc lấy đau thương
Mỗi khi em tan trường thấy xôn xao trong lòng
Anh hỏi gì em "cũng nói không"
Vắng anh một ngày sầu giăng trăm mối
Vẫn thường nhắc tên anh những lần trong giấc cô miên
Có đôi khi mơ tìm tiếng yêu đương ngọt mềm
Phát từ lòng anh chỉ gì dành cho em
ĐK:
Nhưng nào có ai đâu ngờ
Tình yêu kia như cơn gió thoảng qua rồi
Chưa vui đã vội chia phôi
Để mình em suốt đời lẻ loi
Chắc không bao giờ mình yêu ai nữa
Trót dại lúc ban sơ để rồi muôn kiếp bơ vơ
Lúc xưa đang tôn thờ có ai đâu mà ngờ
Trái ngọt tình yêu đem đến sầu bao nhiêu... |
|
|