Một vòng tròn vừa trao, họ hẹn đời với nhau
Lòng chợt nhói ta đã có lần trao.
Chiếc nhẫn ngày xưa, nhẫn đầu đời
Cả hai nguyện sẽ mãi mãi không rời xa.
Một vòng tròn vừa rơi, nhặt lên tình vỡ đôi
Bàn tay dối ta mất người đêm tối
Chiến nhẫn ngày xưa, em trả lại rồi
Cũng vì tại mình đời còn tay trắng
Nhớ lại ngày nào bàn tay mình nắm bàn tay
Và rồi nhẹ hôn bờ môi làn môi thắm mềm
Mái tóc dài xõa trên đôi vai thuôn gầy
Những phút giây này
Đã luôn ở mãi trong lòng tôi biết
khi nào tôi sẽ được quên
Chiếc nhẫn còn đây mà tay người hết đợi chờ
Đường về nơi xa đường khuya mình ta bóng mờ
Chiếc nhẫn này sẽ đeo tay ai bây giờ
Để quên một người
Ngón tay nào đã quên rồi
ta có thôi đành thôi nhẫn nhé
Phải đành thôi... |
|
|