Chiều vàng về trên đô thành, xa xăm trời lam khói mây mờ, bụi đường xóa ngày qua
Trời về chiều trên con đường Gia Long, lướt ven bờ thành phố lúc xuân về thờ ơ
Chiều vàng về xôn xao chợ Đông Ba vừa lúc đang tàn rộn rịp khi vào ra
Trời về chiều xuôi Hưng Đạo phố lớn biết bao người rầm rộ, việc xong xuôi một ngày !
Chiều vàng gió về đây
Bao cô con gái bên trường Đồng Khánh về đây !
Ôi nàng thướt tha,
Cô cười với ai ?
Cho lòng tôi u hoài
Từng chiều qua sống nơi đô hội
Mòn mỏi ngày xanh...
Chiều vàng về trên đô thành đau thương, nhà thi sĩ mơ màng, hồn nhạc sĩ buồn vương
Trời về chiều, ai mơ người xa xăm mấy năm trời từ biệt giờ cách xa muôn trùng.
|
|
|