Ta đi qua từng phút mê dài,
nhận ra cay đắng giữa bao nồng say.
Khi yêu em, lòng ta mới hay,
còn bao nỗi đau giữa lời êm ái.
Ta yêu em, đời đã hao mòn,
lời yêu năm đó đã không thành thơ.
Ta nâng niu dòng sông ước mơ.
Ngày em bước đi, khô cạn bãi bờ.
Đời sống là thế, đừng hỏi vì sao.
Tình đã là thế, đừng trách hờn nhau.
Ngồi xuống để thấy đời mình nơi đâu,
là trong bình yên hay ngoài giông bão.
Đời sống buồn thế, đừng dối lừa nhau.
Một phút lầm lỗi, trọn kiếp quạnh hiu.
Lạc bước để biết lòng người nông sâu.
Đời ta bước đi, chưa từng cúi đầu. |
|
|