Chuyện lâu lắm tôi có yêu một người trên xứ lạnh hoa đào
Tuổi tròn đôi mươi em mang tên dòng suối
Tiếng hát ru lòng người.
Và thuở ấy em thích hoa lưu ly, tôi đi tìm tặng em cánh lưu ly
Nhưng đâu ngờ màu hoa tím lưu ly là hoa nước mắt
Khóc tình sầu đau chia ly.
Ngày tình yêu tan vỡ cách ngăn đôi bờ
Em lặng lẹ ra đi nơi phương trời vạn lý
Bỏ màu tím lưu ly với người tình si
Mà chẳng nói năng gì.
Trời Đà Lạt sáng mưa dăng, chiều sương phủ trắng
Và có đôi lần buồn xuôi gót chân tôi về phố Duy Tân
Mong tìm lại hương cớ nhân.
Một loài hoa se kết duyên tơ hồng nay cay đắng dở dang rồi
Giọt buồn trong tim hoa lưu ly màu tím đã tím cả cuộc đời
Người yêu hỡi em có nghe hay chăng thương tóc bạc
Lời sám hối ăn năn tuy không thành tình yêu cũng lâm ly
Đặt tên cho khúc hát chuyện tình hoa lưu ly. |
|
|