Lặng bước trên phố người đã thờ ơ còn đâu mong chờ.
Một lá thu rơi chiều đã buông lơi, giọng buồn chơi vơi.
Một thoáng nhung nhớ về những ngày xưa một lần chiều mưa.
Em đã ra đi chẳng nói năng chi, mắt hoen bờ mi.
Hỏi gió phiêu lãng về những năm tháng tình sao lỡ làng?
Hỏi cánh mây bay người có đong đầy nụ hôn mê say?
Giờ đã còn đâu biển vắng rừng sâu tìm người yêu dấu.
Theo gió mây bay người đã chia tay ôm trọn tháng ngày.
Ngày ta chung đôi sánh vai, trên đường hân hoan nắng mai,
Thành phố như đang chờ ai.
Êm đềm như đang mộng mơ, ta cầm tay nhau ngẩn ngơ,
Một thoáng giây bao nhung nhớ.
Nhớ bước chân quen lần qua con đường đây đó xanh lá,
Ðầy lối em đi ngập hoa.
Vang vọng đâu đây lời thơ, ta thường trao nhau ngẩn ngơ,
Mà thấy ưu tư mong chờ.
Rồi lúc đêm xuống, tình đã quay gót mờ thong khói sương.
Chợt thấy đơn côi lòng nát tơi bời lặng trong đêm tối.
Tìm em năm tháng trời đã về sáng, đời sao phiêu lãng.
Em hãy quay về để trái tim anh không còn não nề. |
|
|