Lời: Văn Phụng
Đàn trong đêm vắng
lạnh lùng buông tiếng reo đau thương
Từng chiếc lá úa nhẹ rơi theo gió rung cành
Nhạc còn lắng, sao người vẫn theo mây gió ngàn
Lúc đêm vắng ta thầm nhớ bóng hình ai
Mây nước hững hờ cây lá bơ vơ
Đàn trong đêm vắng dường như thầm nhắc ai xa xưa
Về đây người ơi hàn lại duyên cũ xa vời
Nhạc còn mãi theo hồn gió mây tìm đến người
Mối tơ thắm vương ngàn tiếng than người ơi
Mây nước hững hờ cây lá bơ vơ người ơi
Lời 2:
Đàn trong đêm vắng lạnh lùng buông tiếng reo đau thương....
Xào xạc ngoài hiên vàng rơi theo gió... rung cành !
Nhạc còn lắng sao người vẫn theo mây gió ngàn...???
Lúc đêm vắng ta thầm nhớ thương hình ai....!
Mây nước hững hờ. Cây lá bơ vơ !
Ðàn trong đêm vắng dường như thầm nhắc ai xa xôi ???
Về đây người ơi ! hàn lại duyên cũ xưa vời....
Nhạc còn mãi theo hồn gió mây tìm đến người..!
Mối tơ thắm vang ngàn tiếng thương người ơi !!!!......
Ðàn trong đêm vắng lạnh lùng buông tiếng gieo đau thương..!
Xào xạc ngoài hiên vàng rơi theo gió rung cành...
Nhạc còn lắng sao người vẪn theo mây gió ngàn ???
Lúc đêm vắng ta thầm nhớ thương hình ai....
Mây nước hững hờ. Cây lá bơ vơ !
Ðàn trong đêm vắng dường như thầm nhắc ai xa xôi...
Về đây người ơi ! hàm lại duyên cũ... xưa vời !
Nhạc còn mãi theo hồn gió mây tìm đến người....
Mối tơ thắm vương ngàn tiếng than... người ơi...!
Mây nước hững hờ... Cây lá bơ vơ....... người ơi !!! |
|
|