[Nhạc: Tạ Đắc - Lời: Hải Bình]
Trời tháng ngâu mưa rơi chiều Hà Nội
Vượt Long Biên anh bỏ lại sông Hồng
Nước phù sa như dòng sửa mênh mông
Dòng sữa mẹ nuôi anh lúc ra đời
Gió chia ly, nắng Ba Vì
Khoai hai mùa, nhãn Hưng Yên
Chuyến bay dài anh mãi đếm các vì sao xa xôi
Đường Đà Lạt đi vào trong anh bỡ ngỡ, bồi hồi
Bước đi rồi một lần cuối tiếng « Mẹ ơi » trên môi
Dấu chân về quê cùng anh trong nắng mới em ơi
Gợi nhớ nhung đưa ai về Đà Lạt
Biệt Tây Đô, anh bỏ lại Ninh Kiều
Giã từ nhau còn lại chút thương yêu
Phà Mỹ Thuận đưa anh tới chân trời
Khói lam vương xuống Tháp Chàm
Ai qua Rừng Lá Nha Trang
Hắt hiu nhìn từng tà áo màu Kinh Thương xanh xanh
Chiều trường Luật vương buồn khi anh cất bước bồi hồi
Bước đi rồi một lần cuối tiếng « Mẹ ơi » trên môi
Dấu chân về quê cùng anh trong nắng mới em ơi |
|
|