(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Hà Ly Mạc)
Đêm nay trên lũng hoa vàng
Lấy bình rượu đánh cho tan nỗi buồn
Một ly để nhớ quê nhà
Còn ly này nữa tủi hờn tuổi xanh
Trăng soi quán vắng một mình
Sương cài mái tóc mặc tình gió hôn
Rót thêm đi rượu vẫn còn
Chưa tan nỗi nhớ chưa mòn cơn điên
Uống đi rượu với ưu phiền
Đầy ly ta cạn cho mềm môi nâu
Hỏi ngày mai biết về đâu
Đố ai biết được vó câu bụi mờ
Đêm nay uống rượu với thơ
Ngả nghiêng trời đất vẫn chưa lịm hồn
Ta chìm giữa vũng cô đơn
Bình tan ly nát vẫn buồn rượu ơi!
Đêm nay dưới ánh sao trời
Riêng mình ta giữa quãng đời quạnh hiu
Uống bao nhiêu, sao vẫn buồn
Rượu vào lệ mãi giọt theo chán chường
Quê hương xa khuất chân trời
Trăng vàng xưa cũ lạnh lùng hiên ngoài
Mênh mông đất khách đoạn trường
Bước chân nẻo lạ dặm về xa xăm |
|
|