Dòng sông ấy, mãi trôi về biển mang nỗi buồn trôi xa ngàn khơi. Và nơi đó bao điều thầm kín đời người sẽ trôi vào mênh mông.
Dòng sông cuồn cuộn sóng như lòng ai dâng lên nghìn nỗi đau, bình minh rồi chợt tắt, mộng mị đời người rồi cũng qua. Dấu trong lòng niềm yêu thương sâu lắng, dấu trong lòng nỗi buồn phiền tháng năm.
Dòng sông ơi! Hãy cuốn đi thời gian. Dòng đời ơi! Hãy xoá đi niềm đau. Dòng sông không êm đềm như ta hằng mong, dòng đời không êm đềm trên đường đời ta đi. |
|
|